|| Cộng Đồng Teen Việt Huỳnh Thúc Kháng ||
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

|| Cộng Đồng Teen Việt Huỳnh Thúc Kháng ||

Kết Nối Là Mãi Mãi
 
Trang ChínhTrang Chính  Wellcom To HellWellcom To Hell  GalleryGallery  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Tiền thối lại...

Go down 
Tác giảThông điệp
No_bobo
Thành Viên Bạc
Thành Viên Bạc
No_bobo


Giới tính : Nữ
Tổng số bài gửi : 293
Join date : 30/01/2010
Age : 28
Đến từ Đến từ : Class 9/3
Nghề Nghiệp Nghề Nghiệp : Student
Là Người Là Người : Tính tình mưa nắng thất thường, k ai đoán đc

Tiền thối lại... Empty
Bài gửiTiêu đề: Tiền thối lại...   Tiền thối lại... EmptySat May 01, 2010 3:01 am

Sáng nay, mắt nhắm mắt mở, nó lê dép ra đầu hẻm. Tối qua thức coi đá banh đến sáng, bụng réo om sòm.



1. Nó thường hay mua xôi mặn từ một chị bán ngay đầu ngõ. Sáng đi học sớm, cả khu phố còn ngủ, chỉ có mỗi chị dậy sớm nấu xôi, rục rịch dọn hàng rồi ngồi thu lu bên cái cột đèn, đội nón lá thùm thụp. Vừa tiện đường, vừa ngon, lại quen mặt nên dễ…mua thiếu. Thỉnh thoảng, những hôm mẹ chưa kịp gửi tiền, nó vẫn ký sổ. Chỉ cần chạy ra tỉ tê với chị ấy về hoàn cảnh sinh viên nghèo, thế nào chị cũng cười xòa, cho chú em thiếu. Chị kêu có thằng em trai cũng trạc tuổi nó, nhà khó khăn, bỏ học đi mần ruộng dưới quê. Có lẽ vậy nên chị thương nó lắm, chị còn gọi nó là ông kỹ sư trẻ, và trân trọng nó. Nó gục gặc, mấy người ít học, nghe cái mác sinh viên công nghệ là…hoảng, là nể. Nó cười hì hì, nghe loáng thoáng, mắt vẫn chăm chú nhìn gói xôi chị đang gói, nhanh miệng xin thêm ít chà bông hay miếng lạp xưởng.

Sáng nay, mắt nhắm mắt mở, nó lê dép ra đầu hẻm. Tối qua thức coi đá banh đến sáng, bụng réo om sòm. Nó ngáp ngắn ngáp dài, đón lấy gói xôi từ tay chị bán. Vài cô chở con đi nhà trẻ sớm, dừng xe mua hộp xôi. Nó kiên nhẫn chờ thối tiền. Rồi thêm một ông bố đưa cô con gái đi học, vừa tấp xe vào đã hối thúc luôn miệng trễ giờ. Nó nhìn chị bán loay hoay quay tới lui, chép miệng, mới sáng sớm đã mệt thế này. Đang gói xôi, dường như sực tỉnh, chị quay nhìn nó “À, quên em mất, để chị thối tiền”. Đếm đếm, chị dúi vào tay nó xấp tiền thối, lại tiếp tục quay ra chào mời, gói gói, cho vào bao. Nhìn xấp tiền cầm ở tay, nó nhanh chóng cho vào túi quần rồi lẻn ra. Trên đường về, nó hí hửng, đưa một tờ tiền lẻ mà nhận được cả đống tiền thối. Lại thầm nghĩ, ra ngõ, được tiền thế này là may mắn cả ngày. Sướng!

Số tiền thối đó, là toàn bộ tiền lời ngày hôm nay của chị bán xôi. Chị không hề nhận ra là mình đã thối nhầm cho ai. Chỉ ngạc nhiên là dạo này không thấy cậu trí thức trẻ ra đây mua hàng nữa. Tội nghiệp, sinh viên mà!

Nó đến trường bằng một con hẻm khác, tránh không ra đầu ngõ, tránh cả chị bán xôi. Một ít tiền, xài vung tay một buổi là hết. Nhưng dằn vặt, nó chẳng dám ghé lại chỗ chị. Dạo này, lại thèm một gói xôi nóng hổi trong những buổi sáng lạnh trời…

2. Chiều, nó diện một cái áo thật đẹp, chạy xe tới nhà đón nhỏ. Cô nàng đã đồng ý hẹn cà phê sau một tháng trời nó “chinh chiến”. Cả hai ghé vào một quán giữa trung tâm, nó thoải mái gọi những món tên nghe “kêu” một tí. Đầu tháng mà.

Cuối buổi hẹn, tăng thêm phần lãng mạn, nó tấp xe vào mua một bó hồng nhung thật đẹp. “Nhiêu?”. Đón lấy bó hoa từ tay nó, mắt nhỏ lấp lánh rạng ngời. Nó cũng vui khi nhìn thấy nhỏ vui. Móc ví ra, còn nhiêu “bo” luôn, khỏi thối. Thằng nhóc bán cười toe, cảm ơn rối rít. Rồ ga chạy đi, nó không nhìn ra sau, nhưng tự cảm thấy mãn nguyện vì diễn quá ngọt một anh chàng lịch lãm và ga lăng.

3. Mua tờ báo mới được, trận hôm qua sáng nay báo thể thao bình luận phải biết! Nó nhủ bụng, cho xe rà rà theo vỉa hè, tìm một sạp lề đường. Một gian nhỏ được dựng bằng ván, che mấy miếng rạp bằng ni lông. “Mua gì cậu?”. Ông lão run run hỏi. Nó ngồi trên xe, nhìn cái lưng khòm, thấy giống nội mình dưới quê dễ sợ. “Ông lấy cháu tờ thể thao.”

Cầm tờ báo, nó không nhìn lên, móc túi đưa cho ông cụ vài đồng. Nhanh chóng, nó lật trang giữa, cái tít giật gân về trận tối hôm qua. Người hùng của nó dạo này xuống phong độ, sút hỏng một cú ngon ăn. Rồi cả ông trọng tài xử ép nữa. Coi thêm mấy dòng tin vắn, nó ngạc nhiên nhìn lên. Ông cụ vẫn chưa thối thiền thừa. Nhìn ông đứng, tay mò mẫm cái hộp thiếc đựng tiền, nó hừ mũi.

Giả vờ! Nó nghe mánh này nhiều rồi, toàn là cứ ” câu giờ “lâu lâu, người mua có khi bỏ luôn chạy xe đi.

Nó chặc lưỡi, gì chứ nó cực ghét gian dối nhé.

Hai ngàn thì cũng là tiền, cũng gửi xe được một buổi. Nó vẫn đứng im lại, bụng nghĩ ngợi lung tung.

Ông cụ trở ra, đưa nó tờ hai ngàn, miệng móm mém. “Xin lỗi để cậu chờ, mắt cụ yếu nhìn không rõ lắm…”

Tự nhiên nó cảm thấy mắc cỡ với những suy nghĩ của mình. Cũng may chưa tỏ thái độ ra, kẻo quê không biết chui đầu vào đâu.

Tiền lẻ, cũng có những cách hành xử khác nhau…
Về Đầu Trang Go down
 
Tiền thối lại...
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chỉ phải tiến từng cây số một thôi!
» Chỉ phải tiến từng cây số một thôi!
» bài đầu tiên trong tất cả đầu tiên nhé
» Anh chỉ nhớ em thôi
» Phong van' ti' nhe', 2' thoi mak`! HOT

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
|| Cộng Đồng Teen Việt Huỳnh Thúc Kháng || :: || Share... Share anythings you can! || :: Cuộc sống muôn màu :: Love-
Chuyển đến